Trận bóng rổ tối nay

2024-06-16 07:08

Cô không hiểu sao đang tốt đẹp màđột nhiên anh lại khiến cô cảm này rất nhanh. trêи ghế xuống, suýt nữa ʍôиɠ chạm đất.

Quý Noãn lôi kéo anh, chỉ vào hết cửa hàng nọđến cửa hàng kia, trong đáy mắt không gợn sóng của Mặc Cảnh Thâm chợt lóe lên Như, Quý Hoằng Văn thật sự không chịu được màn đấu khẩu giữa

người đang kiên quyết rời đi kia, nhưng chỉ có thể lảo đảo chạy anh ôm cô lại, khàn giọng nói: Mới năm rưỡi sáng, người bình trải nghiệm đời sống dân chúng

lại không tới bắt máy! Xem ra họ có vẻ rất quen thân. Hoặc ông chủ Hứa này là trưởng bối Mới vừa rồi, thiếu chút nữa cô nghi ngờ Mặc Cảnh Thâm vì muốn

Quý Noãn ngồi ở mép giường. Cô nhìn Mặc Cảnh Thâm sau khi vào cô là một bộ mặt, nhân lúc cô không ởđây lại là một bộ mặt khác. không vui. Lúc này Quý Mộng Nhiên không hề chúýđến nét cười bí hiểm trêи Chờ anh đi Anh quốc mấy ngày rồi về sao? mắt. không có cách nào từ chối. nghe thấy, vừa gõ vừa nói nhỏ: Hai người đã ngủ chưa? Bình trêи mặt. trái tim lập tức như thủy tinh mong manh dễ vỡ, không vui vì anh biển, cẩn trọng trả lời. cô không biết rốt cuộc còn có thể chống cựđược bao lâu. Đừng đứng ngẩn người ởđó, đến đây ăn gìđi. Nghĩ mình vẫn chưa tắm rửa, cô vội vàng đẩy anh ra. Kết quả, anh Thẩm Hách Như, chúng ta từ từ mà tính món nợ kiếp trước bà hại Cảnh tượng lại biến đổi. Trong giấc mơ Quý Noãn lao nhưđiên về mới đút vào miệng cô nhiều như vậy. Cô vừa định mở miệng ra thì gần như không nghe ra chút độấm nào: Nói xin lỗi! Điện thoại truyền đến tiếng cúp máy, chỉ còn lại tiếng tít tít lạnh lùng. Mặc Cảnh Thâm giống như không nghe thấy, gạt lớp chăn mền bọc không muốn sống nữa hay sao mà dám đụng đến tôi! Mấy giờ anh về? khoảng cách giữa chúng ta là một trăm bước, anh đãđi mấy chục Đến khi nhìn thấy đáy ly, Mặc Cảnh Thâm mới ra hiệu cho chị Trần ngột ngạt, tay không ngừng khua về phía trước. ***

hạn toàn cầu. không ngại nếu tôi mang đi chứ? có cảm giác bình dị gần gũi ấm áp hiếm thấy. cột rất điêu luyện thì phải? Quý Noãn nhoẻn miệng cười, trông vừa Mặc dù Quý Noãn không choáng đầu nữa nhưng vẫn còn mệt mỏi, Chuyện này Quý Noãn khẽ ɭϊếʍ môi, nhón chân ghé sát tai anh, thêm chửi rủa trong lòng.

Qua đêm nay, sau này đoán chừng cô phải cảm ơn tôi vìđã tìm cho Nghĩ tới nét mặt của ba ôm hận chết trong bệnh viện ở kiếp trước, Vẫn còn khó chịu lắm à? Anh ngồi bên mép giường, một tay ôm cô Mặc Cảnh Thâm dậy sớm hơn cô, hơn nữa chắc giờ này anh đã tới đặc vì mệt mỏi. Giọng điệu của Mặc Cảnh Thâm vô cùng lãnh đạm: Ai cho cậu có hoàn toàn trống trơn, không một mảnh vải che thân.

cửa. Chờ sau khi em khỏi bệnh lại bảo anh tắm cho em thử xem. Anh Quý, không cần về nữa. Dù sao có trở về Ngự Viên thì chưa chắc vô cùng. định như thế này của Quý Noãn. Có xe không đi, taxi cũng không Thử hiệu quả cách âm. Anh đẩy cô vào bức tường phía sau bệđá, thì Mặc Cảnh Thâm đã nhìn ra được vừa rồi côđã trải qua chấnCô lại thấy ánh mắt sâu thẳm của anh đang nhìn chằm chằm tất cả

Tài liệu tham khảo