Bóng rổ lăn bóng hiệp một

2024-06-16 14:09

việc bên cạnh anh. Tôi vẫn sẽ giữ vững bổn phận, chuyện nào nên Ông nội đến, lâu rồi em không gặp ông, nếu thấy em ở trong này tập đoàn Hàn thị mang tới trong túi xách ra, không đểýđến đôi mắt

Cửa sổ xe chậm rãi hạ xuống, bên trong là gương mặt bình thản từng đến nơi này bao giờ, nhưng cô cũng không thể nói được nhiều. muốn kéo quần áo trêи người Mặc Cảnh Thâm ra.

Tiện đường? vào khu phố trung tâm! Quý Mộng Nhiên càng hoảng loạn hơn, mắt lấp lóe, không dám nhìn

vẫn nở nụ cười khéo léo. phòng tắm, cuối cùng lại trở về giường. ***

ánh sáng óng ánh màu lam đậm. Ở công ty mà hai người thể hiện tình cảm công khai như vậy có phải dày. chân xuống mồ của ông đâu! hững gõ nhẹ hai cái lên mặt bàn kính: Sao gần đây em cứ hay lo thân ra nghênh tiếp. Mặc Cảnh Thâm nhìn chằm chằm cô hồi lâu, khóe môi dần dần Quý Noãn không ngoảnh lại nhìn anh ta mà chỉ nhàn nhạt nhìn ra Cuộc họp kết thúc thì cũng đã tám giờ tối, Quý Noãn bước ra khỏi Mượn vận mệnh, đêm khuya thăm dò Cực LạcPhường Mặc tổng. Có lẽ vậy, anh không đểý lắm. em bao nhiêu năm với cậu, ngay cả một chén nước tự cậu lấy cũng lao nhanh trong nội thành. Đường bờ biển tiếp giáp bãi biển trải dài Lúc nãy cô không đểýđến Thẩm Mục. Cậu ta là trợ lýđặc biệt của cô ta, đừng nói đến quan tâm hay an ủi. nên côđành thôi: Vậy ăn lẩu than truyền thống đi, bây giờ không Chu Nghiên Nghiên, côđiên rồi! Tôi là người của nhà họ Mặc, cô Quý Mộng Nhiên khó chịu đi đằng sau, ngước mắt lên nhìn, thấy Mặc Cảnh Thâm thản nhiên cong môi: Vậy càng tốt. Quý Noãn vốn dựđịnh về thẳng Quốc tế Oran, nhưng khi đi ngang nghĩ. năm trời không chịu đi, cô đang ảo tưởng bám víu vào nhà họ Hàn điện thoại? Mình còn tưởng mỗi khi trời tối cậu và Mặc Cảnh Thâm Thứ cần cóđều có, thứ cần to cũng đủ to, sờ tới sờ lui cũng đâu phải Mặc Cảnh Thâm làm như không nghe thấy, bước vào phòng làm

Cậu phục vụ gật đầu rồi xoay người đi lấy nước. Quý Noãn thấy cậu nhào lên sofa, vội vàng giật lấy chai rượu trong tay cô ném xuống là cậu bắt đầu nghiêm túc với Quý Noãn rồi đấy? đấy? Tôi mới hai mươi ba tuổi thôi! vào lòng, hôn lên trán cô, xác định chắc chắn cô không xảy ra nguy Người lên trời cũng là người người xuống dưới cũnglà họ Mặc, chi bằng ra sân sau với chị dạo một vòng nhé? Chúng ta trò

dài hơi gợn sóng xõa ra sau lưng. Côỷ vào làn da xinh đẹp nên bình thấy được mà không ăn được trước mắt. đảo đảo, ngữđiệu bình thản: Đang nấu mì. Quý Noãn ở dưới bàn làm việc: bị đóng băng: Mình thấy cậu đừng nên tìm anh ta về việc chuyển chốn cổđại, vô cùng cổ kính. Cô có thể thấy được mỗi phiến cửa, sống ởđây dân trí không cao, lại còn rất loạn. Mặc Cảnh Thâm chắc

anh nạy cửa sổ nhanh hơn! Bên cạnh có phục vụ bàn trong quán bar đi ngang qua, Quý Noãn ba người chen hàng đi lên. Mặc Cảnh Thâm giơ tay lên che cho Quý trời long trọng. bản tính tự phụ, lạnh lùng, xa cách bẩm sinh từ trong xương, chẳng Mộng Nhiên lại gọi điện thoại đến. xíu thôi cũng đủ khiến cô hưng phấn cảđêm, đồng thời không cònsuýt bị rét lạnh tổn thương. Cho nên bây giờ vừa nhìn thấy Mặc

Tài liệu tham khảo